Thấm thoát đã gần 2 năm kể từ ngày mình đặt chân đến Dojo của Ki Aikido Hà Nội, thực sự trong 2 năm này Ki Aikido đã thay đổi mình cuộc sống của mình rất nhiều.

Trước hết mình xin chia sẻ việc tại sao mình biết đến Ki Aikido Hà Nội.

Chuyện chẳng có gì đặc biệt… chỉ là vì anh mình lúc đấy đang theo học môn này nên đã ấp ủ ý định cho mình học theo (trước đó thì thỉnh thoảng hay thử những động tác học được trên lớp với mình khiến mình kêu oai oái chắc định bắt em đi tập cùng để nó bớt kêu chăng). Thế rồi lúc mình thi Đại học xong, nhận thấy đứa em suốt ngày ru rú ở nhà cày phim, quanh đi quẩn lại chỉ chơi với chị họ gần nhà anh mình quyết tâm phá vỡ thực trạng này bằng cách bắt mình đi tập Ki cùng.

Đang ở nhà thì tự nhiên bị bắt đi học, lại thêm tính mình hồi đó nhát nên khóc lóc nhất định không đi, anh mình phải hứa đủ điều mình mới chịu.

Thế là từ hôm đó đến hôm đi học mình sống trong thấp thỏm lo âu, ngày ngày cầu mong cho anh H quên ý định đó đi, đêm trước hôm đi học mình còn cầu cho anh ý ngủ quên để đỡ phải đi, trên đường tới lớp trong đầu còn mong cho đường đi càng xa càng tốt, đến càng muộn càng tốt…

Nhưng khi đến lớp, thấy mọi người ai cũng rất thân thiện, cởi mở với mình nên mình cũng ko thấy sợ nữa và thấy nó cũng không đến nỗi tệ như mình nghĩ.

Sau mấy buổi học anh H mang về cho mình bộ Dogi. Lúc đấy cũng thích học lắm rồi nhưng vì chảnh nên bảo “Thôi mua Dogi rồi mà chỉ mặc có mấy lần nữa thì phí lắm, để mặc cho đến lúc rách thì nghỉ vậy” (căn bản là trước lúc đó anh H hứa là chỉ cần học thử mấy buổi thôi).

Và từ đó đến giờ mình vẫn đi học chăm chỉ, thậm chí từ 1 buổi/ tuần mình học lên 2 buổi/ tuần, thỉnh thoảng hăng hái còn học những 3 buổi/ tuần và đặc biệt là Dogi vẫn chưa rách.

Thế đấy, mình đến với Ki Aikido trong nước mắt nhưng có lẽ nó là nơi mang cho mình nhiều niềm vui và sự thoải mái nhất . Học lâu, gặp nhiều người với những lí do đến với Ki Aikido khác nhau mới thấy lí do của mình LÃNG XẸT thế nào…

Và Ki Aikido đã thay đổi mình như thế nào?

Thực sự Ki Aikido đã thay đổi mình rất nhiều và những người biết mình từ những buổi đầu sẽ thấy. Mình là đứa ngại giao tiếp nhất là với người lạ và khá rụt rè.

Nhưng từ khi học Ki, được học tập trong môi trường thân thiện và cởi mở, với những con người gần gũi, thân thiết với nhau như gia đình mình đã thoải mái hơn trong giao tiếp, suy nghĩ cũng tích cực hơn, với mọi người cũng cởi mở, thoải mái hơn… đó là những điều quý giá nhất mà Ki đã giúp mình trong việc cải thiện bản thân.

Ki kì diệu lắm, ngày xưa cứ đến mùa đông là chân tay mình lại bị giá, rất khó chịu mà không sao hết được nhưng sau khi tập Ki được 1 năm thì chân tay mình ấm hẳn lên, cơ thể cũng ổn định hơn trước rất nhiều.

Ki cũng rất hữu hiệu khi giúp mình đi xe buýt. Hồi đầu đi buýt, khi phải đứng mình luôn thấy mệt mỏi, mệt mỏi vì đường xa, đứng lâu chân rất mỏi còn chưa kể xe buýt Việt Nam dừng đỗ rất nguy hiểm nữa. Nhưng kể từ khi áp dụng được tư thế đứng đúng vào việc đi buýt, mình cảm thấy việc đứng trên chiếc xe buýt lúc phi như gió khi thì phanh gấp không còn khó khăn như trước nữa.

Không chỉ giúp mình thay đổi trong cuộc sống thực hàng ngày, Ki còn giúp mình thay đổi cuộc sống ảo, cụ thể là giúp mình có những hình ảnh rất đẹp và thú vị trên Facebook hay là Instagram (cái này phải cám ơn một người chị em xàm xí đã phát hiện ra điều này và nói với mình).

Tiện đây, mình xin bày tỏ tấm lòng biết ơn với những người đã và vẫn đang xây dựng, duy trì và phát triển ngôi nhà Ki Aikido Hà Nội. Đó không chỉ là công sức của Sensei, của các Senpai mà còn là của các bạn học viên, những người dù đã có thời gian gắn bó với Ki hay mới chỉ biết đến và tập luyện Ki ít ngày, cũng đang góp phần không nhỏ để tạo nên một gia đình Ki thật sự lớn mạnh và lúc nào cũng thật “có Ki”.

Leave a Reply