CUỘC THI VIẾT: PLUS KI – LAN TỎA ĐIỀU TÍCH CỰC MỖI NGÀY

Bài dự thi MS21: Dạy bọn trẻ | Hiệp Nguyễn

DẠY BỌN TRẺ … MỆT!

Nếu được xếp hạng về độ khó từ dưới lên trên thì số 1 là trợ giảng lớp người lớn, rồi dạy lớp người lớn, rồi trợ giảng lớp trẻ con và cuối cùng kinh hoàng là dạy lớp trẻ con; đặc biết lớp trẻ dưới 6 tuổi.

[MƠ] Ờ dạy trẻ thì mình sẽ xem khởi động động tác A B C…
Ờ thì dạy trẻ thì bạn chỉ cần cho chúng nghe nhịp nè ở đòn D E F…
Ờ thì dạy trẻ mình mình chỉ cần ân cần cười tươi rồi làm mẫu cho bọn chúng đòn G H I…

Tôi xin lỗi bạn luôn…
CHÚNG KHÔNG LÀM!

Thế rồi bạn nở nụ cười chan hoà thật tươi level 1… CHÚNG KHÔNG LÀM!

Rồi bạn mở võ ân cần level 2…
CHÚNG KHÔNG LÀM!

Thế là “ba máu sáu cơn”… mặt đỏ như Quan Công… bạn úp mặt vào tường về với level ZERO.

.

30 phút đầu giờ là thời gian để … CHẠY MARATHON… Tôi thề là có khi đưa nhau ra đường chạy, tôi dễ bị hít khỏi bởi quả động cơ siêu vĩnh cửu của bọn trẻ… Thứ năng lương phải nói là mạnh hơn cả năng lượng hạt nhân vậy…

Sân có 4 góc chạy 2 vòng là thấy quen … thế mà chúng cứ phải 10 vòng 15 vòng… chân xoắn với nhau…

Xếp hàng bảo là thẳng thì cong hơn con rắn… vào hàng vào lối thì chậm… đổi đội hình tập luyện cũng chậm… tôi cứ thường có cảm giác như giữa tôi và bọn chúng có một bức tường dày 1km vô hình…

nói thì sa sả còn chúng nó vẫn có thể cười được… có dặn mấy trăm điều bay qua gió quạt thì cũng bị thổi bay…

Thế mà, DẠY TRẺ … lại … VUI!

Vui vì trẻ con rất thật…

Nếu bài KI test của người lớn khởi đầu bằng những cái “kiễng chân” niệm chú thì tụi trẻ nó chẳng niệm gì…

Người lớn tôi vẫn giải thích dài dài về các thứ các thứ để giữ cánh tay không bẻ gãy thì bọn trẻ tôi hỏi chúng về “Có bao nhiều chiếc lá trên cành cây kia? Có bao nhiêu cô đeo kiếng? Có bao nhiêu chiếc đai màu xanh?”

Vui vì trong mắt bọn trẻ tôi là KẺ XẤU nhưng chúng không thấy sợ sau mỗi lần tôi phát nộ.

Vui vì sau những bài học ở lớp tôi được thoả sức sáng tạo để thay đổi cách tiếp cận phù hợp.

Vui vì chúng sống rất tình cảm, chúng tôi thường được chọn để trở thành bạn tâm giao.

Vui vì khi dạy xong thì hoa cả mắt rồi nhận ra mình chẳng còn nhớ những căng thẳng sau một ngày làm việc.

Vui vì ngày hôm nay bạn gặp chúng mãi mãi là chúng của ngày hôm nay … ngày mai chúng lại khác. (thậm chí quên luôn những gì bạn nói từ buổi trước)

Và … nhiều cái VUI khác nữa …