Đối với các học viên Ki-Aikido, và bây giờ là cả các học viên lớp Ki, khuyếch trương Khí (extend Ki) không phải là điều gì xa lạ.

Đơn giản, để Ki được khuyếch trương, ta để Tâm tĩnh lại, mở rộng các giác quan và hướng toàn Tâm của ta tới việc ta định làm. Lúc này, những việc ta làm, những vận động ta thực hiện đều có hiệu quả tốt nhất.

Thông thường, trên võ đường, ta hay được hướng dẫn khuyếch trương Khi như là cách hướng Tâm ra bên ngoài (vd bài tập cánh tay không bẻ gãy). Lâu dần tạo thành thói quen suy nghĩ, cứ extend Ki là hướng tới những điểm ở xa tít mù tắp.

Hồi tôi mới tập Ki Aikido, tôi cũng có suy nghĩ là extend Ki là luôn hướng ra.

Nhưng một hôm thầy tôi có nói rằng, mọi người cần học cách extend Ki tới chính mình. Và kể từ đó, tôi luôn luôn dặn dò mình phải chậm lại, mở các giác quan ra và cảm nhận lại chính bản thân mình. Cũng từ đó tôi mới thấy mình đã từng hành xử rất bản năng. Khi tôi trót gậy hậu quả cho những người mà tôi quý, tôi luôn hốt hoảng, rối rít lên nhận lỗi và xin họ tha thứ. Hoặc nếu người tôi gây hậu quả là 1 người tôi không ưa, thì tôi bắt đầu tìm đủ loại lý do để chứng minh rằng người đó là kẻ xấu và họ đáng bị tôi đối xử như vậy. Dù trong trường hợp nào thì trong Tâm tôi cũng cảm thấy không thoải mái.

Thời gian sau đó, tôi chậm lại hơn, quan sát và cảm nhận lại mọi việc, bình tâm suy xét trong những tình huống đó thì điều gì mới là cần thiết nhất. Ví dụ khi ta vô tình làm người khác bị tổn thương chảy máu, thì việc họ cần nhất là được sơ cứu và cầm máu ngay, chứ không phải ngồi nghe chúng ta xin lỗi mà viết thương thì ko được băng bó cứ rỉ máu ra ngoài. Từ đấy tôi thấy mình bình tâm hơn, trưởng thành hơn và không còn quá sợ những chuyện va chạm, sợ những thất bại hay tổn thương như trước. Vì lúc này tôi đã biết điều gì là cần thiết nhất khi gặp các tình huống ngoài dự liệu, chứ không còn hành động thuần cảm tính nữa.

Nghĩ rằng mình đã hiểu vấn đề, tôi chia sẻ điều này với thầy tôi thì thầy tôi bảo: những gì cậu nói không sai, nhưng tôi không phải muốn nói đến điều ấy.

Ki chính là năng lượng, có năng lượng tích cực, có năng lượng tiêu cực. Khi ta extend Ki ra là ta đang tỏa năng lượng tới những gì ta hướng đến. Những vật/việc mà được tiếp nhận năng lượng tích cực từ ta, sẽ lại tiếp tục lưu giữ và lan truyền năng lượng tích cực đó cho những người/vật/việc mà nó tiếp xúc.

Khi ta biết cách “nạp” năng lượng tích cực cho những thứ gần gũi xung quanh mình, thì những thứ đó cũng sẽ trả lại năng lượng tích cực cho chính chúng ta.

Đó chính là cách extend-Ki-tới-chính-mình mà tôi nói đến.

Nếu cậu biết cách giữ cho quần áo luôn chỉnh tề, phẳng phiu, sạch đẹp, thì con người cậu cũng trở nên ngay ngắn, chỉnh chu. Nếu căn phòng của cậu được cậu dọn dẹp gọn gàng, thì cậu sẽ thấy luôn luôn thư giãn khi về lại phòng mình. Vật dụng của cậu nếu được giữ ngăn nắp, và chúng đều hoạt động tốt, thì khi chạm vào nó cậu sẽ luôn có cảm hứng làm việc. Extend Ki tới chính mình chỉ đơn giản vậy thôi.

Hồi đó tôi bảo mọi người phải extend-Ki-tới-chính-mình vì tôi thấy cái xe của cậu bẩn lắm rồi mà mãi chả thấy cậu đem đi rửa. Lớp học đến đây kết thúc rồi và cậu về rửa xe luôn đi nhé.

Hôm nay Chủ Nhật rồi, mọi người có ai đi rửa xe với tôi không?

(bài viết của Vũ Hồng Thao sensei, giảng viên Khoá Ki cho người mới bắt đầu)