Bài viết: Tự tin với lựa chọn của chính mình.
Kỳ thi lên đai vừa rồi của Câu lạc bộ, mình quyết định không thi vào thời điểm những ngày cuối cùng đến hạn đăng ký thi. Mình gặp rất nhiều người, mọi người đều hỏi sao lần này Trà không thi? Đến mức, hôm trước kỳ thi tầm 5-7 ngày, mình đến lớp, nhưng không tập, P. còn hỏi mình: “Sẽ có một ngày chị thi chứ?” mình gật đầu đánh rụp: “ Chắc chắn rồi, cuối năm nay chị sẽ thi”.
Trải nghiệm thi kyu hai lần và một lần quyết định không thi là 3 lần trải nghiệm thật sự đáng nhớ trong đời mình.
Mình nhớ hồi mình thi kyu 5 cấp đầu tiên của Ki-Akido sau một năm tập luyện, cũng rất nhiều người hỏi mình vì sao bây giờ mới thi, mình chỉ trả lời rằng “Bây giờ mới là thời điểm em sẵn sàng”.
Cho đến lần thi kyu 4, mình thật sự cảm nhận rõ rệt việc không chuẩn bị tinh thần cũng như thể lực để sẵn sàng bước vào kỳ thi và kết quả thi của mình phản ánh chính xác những gì mình đã chuẩn bị. Hồi ấy, tinh thần của mình tệ đến mức nhắc đến thi là nói sẽ không thi nữa, còn nghĩ đến việc thi xong sẽ rất rất lâu mới nghĩ đến việc thi lên một cấp bậc nữa, và thế là mình bại trận thê thảm cho lần Hitoriwaza và Toistudo. Mất phương hướng một cách trầm trọng, tập 3 lần động tác 8 hướng vẫn nhầm, mình đã nhận ra không hề có mục đích rõ ràng cho lần thi kyu 4 đó.
Nhưng may mắn nhất lần ấy là mình được chứng kiến phần thi từ cấp thấp đến cấp cao của tất cả mọi người. Nhận ra sự khác biệt giữa từng cấp bậc, điểm quyết định nhất vẫn là tinh thần và nhất điểm luôn đặt ở phía dưới.
Kyu 4 bắt đầu đã có sự yêu cầu về nhịp độ, kyu 3, 2 rõ ràng hơn về tốc độ, nhịp, độ tĩnh, khác biệt nhất là kyu 1.
Mình nhớ nhất khoảnh khắc thầy vừa test, vừa chỉnh tư thế, nhắc anh H. thả lỏng. Mình cảm động lắm, thầy còn ho lúc hô cơ. Khác biệt vô cùng. Nhìn từng giọt mồ hôi của anh Ph, anh L, anh B, chị H, có thể lực tốt đã khó, làm sao để giữ tinh thần duy trì đòn thế lại càng khó hơn. Lúc đấy, nhìn anh L hớt hải vừa ngã trước vừa lao vào tấn công đòn tiếp theo, nhìn anh Ph cố gắng giữ nhịp thở khi ra khỏi sàn đấu, mình phục mọi người vô cùng. Lúc công bố kết quả lần mình thi kyu 4 đó, thầy nhắc chuyện cần quan sát trước khi vào thi đấu, chỗ ngồi đã được xếp ở đâu phải quan sát được, vị trí ban đầu chỗ nào tuyệt đối không được nhầm lẫn.
Lần này mình không thi, nhưng đó là lần thi về tinh thần của chính mình dành cho mình. Từ việc mình lên dây cót cho bản thân để quyết định thi, đến việc chọn Uke cho mình, chọn được Uke xịn đến mức trước các buổi tập đều nhắn tin động viên mình đi tập khiến mình vững tin rất nhiều. Nhưng mình nhận ra, vấn đề là ở bản thân mình, nếu mình không tự xác định được mục đích thi lần này, không cam kết với nó, thì dù có bao nhiêu cánh tay vươn về phía mình để kéo mình đến đích, mình vẫn tụt lùi phía sau thôi.
Học chắc chắn không phải chỉ để thi, nhưng khi đặt mình vào một cuộc thi khiến mình nhận ra mình đang đứng ở đâu và cần phải làm những gì.
Mình nhận ra, đối với mình, mình cần đầu tư nhiều thời gian hơn nếu như muốn thi lên một cấp bậc cao hơn nữa, cần đầu tư nhiều công sức hơn nếu như muốn là người anh, người chị hay đơn giản là người đeo đai màu, mặc hakama vào võ đường.
Và mình thật tự tin với lựa chọn của chính bản thân mình.